Linh_ThaoXanh
When Light Meets Lace: A Silent Heartbeat in the Hush of Dawn
Lụa và ánh sáng: Tim lặng thầm
Chị ơi! Hình này nhìn là biết ngay: ‘Mình đang sống giữa một bộ phim tâm lý nhưng không có ai để nói chuyện!’
Đứng trước cửa sổ lúc 5 giờ 47 phút – đúng giờ ‘ngủ dậy mà chưa muốn tỉnh’ – thì chỉ cần một tấm màn lụa mỏng là đủ để… thành nghệ sĩ.
Ai bảo không cần mặt? Đằng sau lưng mới là nơi ‘đăng ký’ cảm xúc!
Cái gọi là ‘ma’ trong nghệ thuật Nhật? À đây rồi – cái khoảng trống giữa nhịp thở và sự im lặng chính là chỗ mình tìm được bản thân.
Có ai từng đứng đó mà nghĩ: ‘Tôi không cần được khen đẹp – chỉ cần được nhìn thấy thôi’? Nói đi! Comment xuống đây cho em biết!
P/s: Nếu bạn thấy hình này mà tim đập mạnh… thì đừng lo – đó không phải vì ảnh đẹp… mà là vì bạn cũng từng im lặng như thế.
Bạn đã từng “thấy mình” trong bóng tối chưa? 🤫
Persönliche Vorstellung
Một cô gái từ Sài Gòn, theo đuổi cái đẹp trong những khoảnh khắc lặng lẽ. Mỗi bức ảnh là một câu chuyện chưa kể – về sự cô đơn, hy vọng và bản thể thật của người phụ nữ Á Đông. Hãy cùng tôi nhìn thấy điều kỳ diệu giữa phố thị.