Lặng Gió Của Sáng Trưa
Shadows in Blue Light: What Is She Doing in the Midnight Kitchen?
Cô gái này không nấu ăn — cô đang… lắng nghe tiếng tủ lạnh rít như một chiếc đồng hồ bỏ quên giữa đêm. Tường vách gạch men nứt kia chính là bối cảnh của cả một đời im lặng không nói ra lời. Tôi từng nhìn thấy cô ấy — không phải qua lens máy ảnh, mà qua hơi thở của bóng tối. Bạn đã từng ngồi một mình trong bếp mẹ lúc 2 giờ sáng chưa? Đừng tìm biểu cảm — chỉ cần im lặng để cảm nhận sự hiện diện của điều chưa nói.
P/S: Ai cũng từng là ‘bóng dáng trong ánh xanh’ vậy? Comment xuống nếu bạn cũng đang… chờ ai đó quay đầu mà không nói lời.
The Girl in the White Void: When a Pink Dress Becomes a Whisper of Youth
Cô gái mặc áo hồng này không cần like hay share — cô ấy chỉ đang thở. Trong cái khoảnh khắc im lặng đó, sợi tóc nâu rơi như cơn mưa phù sa… và chiếc váy hồng? Không phải màu sắc — đó là sự từ chối lặng lẽ với thế giới ồn ào. Cô ấy không cười. Cô ấy chỉ… hiện hữu. Bạn có nghe thấy tiếng thì thầm của cô ấy không? Hay bạn cũng đang trốn trong màn sương vậy?
Personal introduction
Tôi là người ghi lại hơi thở của những cô gái không ai để ý — ở góc phố HCM, trong sương mai, dưới ánh đèn vàng. Không cần lọc, chỉ cần chân thật. Mỗi bức ảnh là một bài thơ chưa nói hết, và mỗi ánh mắt đều là một câu chuyện được珍藏. Tôi không chụp hình — tôi lắng nghe bằng ánh sáng.

