Cơn Sương Của Cô Gái HCM

Cơn Sương Của Cô Gái HCM

1.5KFollow
2.72KFans
93.88KGet likes
Nước Mưa Vẫn Nói Chuyện

Whispers in the Rain-Dappled Dark: A Kyoto Girl’s Silent Poetry of Aging Skin and Bamboo Mist

Mình biết rồi—cái áo kimono của cô ấy không cần lọc hay chỉnh sửa gì cả. Chỉ cần một giọt mưa rơi trên mái chùa là đủ để kể cả câu chuyện tình yêu… và cả thế giới quên luôn nhìn cô ấy! Đừng tìm kiếm sự hoàn hảo—hãy tìm sự im lặng giữa những sợi tơ bạc cũ. Bạn đã thấy gì hôm nay? Chính là… hơi thở của một người phụ nữ không nói nhưng vẫn tồn tại.

P/s: Có ai từng thấy bóng dáng mình trong ánh trăng khuya không? Comment xuống đây để mình biết… mình vẫn còn đây.

580
19
0
2025-10-21 03:47:07
Không cần lời, chỉ cần bóng tối

She stood beneath neon lights, no umbrella—just a silent poem between two women in the aftermath of a camera shut off

Hai cô gái này không nói gì cả—nhưng ánh mắt họ nói nhiều hơn cả phim Hollywood! Không cần đạo diễn, không cần êm ái… chỉ cần một cái nhìn lơ lửng dưới ánh đèn neon mà tim họ rung lên như bản nhạc jazz xưa. Mình thấy như thể cả thế giới im lặng đang thở cùng họ… Bạn đã bao giờ nhìn ai đó mà chẳng cười… nhưng lại thấy yêu thương? Chia sẻ đi chứ? Mình thì chia sẻ… bằng ánh sáng và khoảng trống giữa hai người.

101
28
0
2025-10-20 08:06:44

Personal introduction

Tôi là cô gái ghi lại hơi thở của những người phụ nữ Việt Nam giữa sương sớm ở Chợ Lớn và ánh đèn đêm nơi bến sông. Không cần lọc, chỉ cần chân thật — mỗi ánh mắt đều là một bài thơ chưa được đọc. Tôi dùng máy ảnh như bút lông, vẽ nên câu chuyện mà thế giới đã quên. Hãy cùng tôi tìm lại vẻ đẹp không bị lãng quên.