Hue Nga Mới - Ánh Sáng Trong Im Lặng
The Girl Who Waited at the Bus Stop: A Silent Poem of Green Skin and Quiet Breath
Cô ấy không chờ xe… cô chờ chính hơi thở của mình. Làn sương buổi sáng ở bến xe như một bản thơ lặng lẽ — không cần lời nói, chỉ cần ánh sáng và vải lụa xanh dính vào da. Mình đứng đó… không để được thích, mà để tồn tại. Bạn đã bao giờ nghe thấy sự im lặng thở? Nhìn lại đi — cô vẫn ở đó. Có phải chia sẻ gì không? Comment nếu bạn từng đợi ai đó… hay chỉ đợi chính mình?
Личное представление
Tôi là Hue Nga Mới – người ghi lại hơi thở của phụ nữ trong sương sớm Sài Gòn, ánh sáng mờ màng của những con phố không ai để ý. Tôi không chụp vẻ đẹp, tôi lắng nghe nó. Mỗi khung hình là một câu chuyện chưa được kể. Không lọc, không phô trương – chỉ có sự thật trong ánh mắt và sự im lặng đầy sức mạnh. Hãy cùng tôi đi tìm những khoảnh khắc bị lãng quên – vì mỗi người phụ nữ đều xứng đáng được nhìn thấy.

