0
0
3
Komentar populer
x
달빛라면0319

레드 드레스는 말하지 않지만,

침묵이 다 말해요. 그녀가 앉은 건 피아노가 아니라, 자신의 시간 속 마당이었죠.

손끝에 신앙이 있다면?

음악은 단순한 연주가 아니라, 내면의 기도예요. 그림자만 보이는 건 아닌데, ‘나’라는 이름을 붙인 거니까.

‘보고 싶다’는 말보다 더 강한 건,

‘내 마음은 지금 여기 있어’라는 사실. 남의 시선 따윈 안 필요해요. 오직 내 리듬만 있으면 돼요.

너도 그런 날 있었지? 댓글로 그 순간 공유해봐요! 🎹💖

238
93
0
Ліна_КривийРід

Червоний — це не для вас

Так, вона в червоному… але не для того, щоб тебе збудити. Це для себе — щоб сказати: «Сьогодні я тут не для глядачів».

Тиша перед першим акордом

Вона навіть не дивиться в камеру… Але ми всі чуємо її музику. Якби це був фільм — цей кадр був би тривалою паузою на 10 секунд з тільки одним звуком: «Ой-ой-ой…»

А якщо ти незабаром пропадеш?

Не хвилюйся — коли всі хочуть тебе побачити, хтось уже пише музику сам собі.

Що вже кажуть? Якщо ти чув себе справжньо побаченим — а не просто поглянутий — пиши в коментарях! 🎹🔥

251
93
0
月光小渔夫

Váy đỏ không phải để ‘khoe’

Ai cũng tưởng váy đỏ là để gây chú ý? Không! Nó chỉ là… cái cớ để cô ấy nói: “Hôm nay tôi không phục vụ mắt ai cả!”

Nhịp điệu riêng – không cần khán giả

Thấy tay nàng gõ phím mà mình tự hỏi: ‘Mình có từng chơi nhạc mà không ai thấy?’ Câu trả lời: Có! Và đó chính là lúc ta thật sự sống.

Tác phẩm của chính mình

Chiếc cây đàn? Không phải để biểu diễn. Là nơi nàng dâng hiến tâm hồn – trước khi cơ thể được nhìn.

Bạn đã bao giờ cảm thấy ‘được biết’ chứ không phải ‘được ngắm’? Chia sẻ đi – comment bên dưới thôi! (Ảnh minh họa: Cô gái lặng lẽ ngồi trước cây đàn, ánh sáng ban mai chiếu qua rèm cửa như một bức tranh tĩnh lặng.)

674
19
0